Quản lý hệ thống nuôi lồng
Định nghĩa
Cá có thể được sản xuất ở mật độ cao trong lồng treo trong ao cá riêng hoặc trong vùng nước đặc khu. Hầu hết các loài nuôi trồng thuỷ sản có thể được sản xuất trong lồng, nhưng ở Alabama, sản xuất đã bị hạn chế chủ yếu là cá rô phi (cá rô phi đỏ) và cá da trơn (cá nheo Mỹ). Cá trong lồng được cung cấp thức ăn một hoặc nhiều lần mỗi ngày. Tất cả các thức ăn thừa và chất thải do trao đổi chất được thải vào trong nước, chỗ những cái lồng được treo. Cá được thu hoạch từ lồng không cần có máng nước riêng.
Giải thích
Lồng thường được làm bằng khung cứng được phủ bằng vật liệu lưới, nước có thể thông qua chảy dễ dàng nhưng cá không thể trốn thoát. Nhiều loại vật liệu lưới không bị gặm mòn có thể được sử dụng bao gồm một số loại dây chắc, dây tráng nhựa, nylon, nhựa, v.v. Lồng có thể khác nhau về kích thước từ khoảng 30 hoặc 40 feet khối đến vài trăm feet khối. Hai loại lồng nhỏ được thể hiện trong hình 1. Lồng trong nước ngọt thường được treo bằng các phao nổi, nhưng lồng chìm hoàn toàn trong nước có thể được sử dụng trong đại dương.
Lợi thế của nuôi lồng là cá có thể bị nhốt để tạo điều kiện cho việc cho ăn, thu hoạch và các thủ tục quản lý khác. Khi lồng được lắp đặt trong ao cá, cá có thể thu hoạch mà không cần xả ao, và các vấn đề môi trường liên quan đến sản xuất chủ yếu là khả năng ô nhiễm trên mặt nước bởi các dòng chảy tràn ngập nước hồ từng đợt theo các cơn mưa. Khi lồng được đặt trong vùng nước đặc khu, không có cách nào để xử lý kết quả chất thải. Do đó, nuôi lồng trong vùng nước đặc khu có tiềm năng lớn nhất để tất cả các hệ thống sản xuất nuôi trồng thủy sản gây ra ô nhiễm. Cá trong lồng thì đông đúc và bệnh tật là một mối đe dọa lớn. Do đó, cần chú ý thực hiện để sử dụng tốt các phương pháp để tránh các ổ dịch bệnh có thể lây lan cho các con cá bên ngoài lồng. Ngoài ra, cá chết nên được kịp thời loại bỏ khỏi lồng và xử lý một cách có trách nhiệm theo tiêu chuẩn kỹ thuật và hướng dẫn của cơ quan chính phủ.
Hoạt động nuôi cấy lồng
Phương pháp
Đối với nuôi lồng trong ao riêng, các phương pháp thích hợp liên quan đến vị trí, xây dựng, bảo trì và quản lý ao nuôi từ Phương pháp quản lý tốt nhất trong nuôi trồng thủy sản (BMP) số 1-15 nên được áp dụng. Ngoài ra, các phương pháp sau đây áp dụng đặc biệt cho nuôi lồng:
• Các kế hoạch quản lý cần được chuẩn bị và thực hành với sự hỗ trợ của một kỹ sư chuyên nghiệp (PE) được cấp phép tại Tiểu bang Alabama hoặc các chuyên gia có chứng nhận đủ điều kiện (QCP) khác. Kiểm tra định kỳ hoạt động cũng nên được thực hiện bởi một PE hoặc QCP.
• Các lồng nên được thiết kế để cho phép phát hiện hoặc quan sát thức ăn thừa chảy qua lưới và ngăn ngừa sự tích tụ chất thải này ở dưới đáy của vùng nước.
• Khi lồng được lấy ra khỏi ao để làm sạch trên bờ, các mảnh vụn được lấy ra khỏi lồng không được phép xả trực tiếp vào vùng nước có lồng nuôi.
• Cá chết phải được loại bỏ kịp thời khỏi lồng và xử lý bằng phương pháp vệ sinh sử dụng các tiêu chuẩn và hướng dẫn kỹ thuật của NRCS.
Khi lồng được đặt trong vùng nước của Nhà nước, ba phương pháp cho lồng nêu trên nên được áp dụng cùng với các phương pháp bổ sung như sau:
• Lồng nên được đặt ở những nơi có lưu thông nước tốt.
• Lồng nên được di chuyển khoảng 300 ft ít nhất một lần mỗi mùa sinh trưởng để bảo vệ chất lượng trầm tích. Bất kỳ chất cặn nào bị loại bỏ đều phải được xử lý một cách có trách nhiệm theo các tiêu chuẩn và hướng dẫn kỹ thuật của NRCS.
• Các biện pháp phải được thực hiện để giảm thiểu nguy cơ thoát ra của các loài không có nguồn gốc.
• Thức ăn nên được bảo quản một cách có trách nhiệm.
• Túi đựng thức ăn và chất thải rắn khác phải được xử lý một cách có trách nhiệm.
• Nên sử dụng các tác nhân trị liệu theo nhãn sản phẩm.
• Lồng không nên gây cản trở cho đường hàng hải hoặc dòng nước cho phép được sử dụng khác.
Các hoạt động nuôi trồng thủy sản bằng lồng được phân loại như cơ sở sản xuất động vật thủy sản tập trung (CAAP) phải tuân theo các hướng dẫn hạn chế chất thải của EPA đối với hệ thống lưới rào, các tiêu chuẩn và hướng dẫn kỹ thuật của NRCS, và nếu cần, các yêu cầu cho phép của ADEM NPDES.
Các lưu ý của việc thực hiện
Việc quan sát hoạt động cho cá ăn có thể được thực hiện từ trên lồng chỉ khi sử dụng thức ăn nổi. Nếu dùng thức ăn chìm, cần thiết phải cho thợ lặn xuống dưới lồng để xác định rằng phần thức ăn thừa không tích lũy ở đáy lồng.
Lồng thường được làm sạch trên đất với bàn chải và máy phun nước. Chất thải làm sạch nên được chuyển vào một rãnh nước vệ sinh nơi có thể chứa, như vào ao lắng trầm tích, hoặc hệ thống xử lý hiệu quả khác. Trường hợp nuôi lồng được thực hiện trong ao cá, làm sạch chất thải có thể được thải vào ao nuôi. Tuy nhiên, việc xả thải chất thải không được xử lý đến vùng nước đặc khu của lồng.
Không khả thi để xử lý chất thải từ lồng ở vùng nước đặc khu. Biện pháp phòng ngừa chính đối với ô nhiễm là đặt lồng ở các khu vực nước mở, nơi nước lưu thông tốt. Điều này sẽ giúp vận chuyển chất thải cách xa lồng, sự trộn lẫn và pha loãng nhanh chóng của chất thải bởi dòng nước. Khoảng cách giữa đáy lồng và đáy nước phải ít nhất từ 4 đến 6 feet để thúc đẩy chuyển động của nước phía dưới lồng.
Nhiều lồng ở cùng một vị trí riêng biệt chắc chắn có thể làm tăng khả năng ô nhiễm. Mặc dù không có sự hướng dẫn cụ thể về số lượng lồng có thể được thiết lập một cách an toàn tại một địa điểm cụ thể, nhưng vị trí và cấu hình của lồng phải được thực hiện bằng sự trợ giúp của một chuyên gia kế hoạch quản lý chất lượng QCP có kinh nghiệm.
Trong các nguồn nước phân tầng nhiệt, quá nhiều lồng có thể dẫn đến việc làm giàu hữu cơ và suy giảm oxy hòa tan nghiêm trọng trong lớp nước ở đáy của hồ (hồ phân tầng nhiệt). Sự phân tầng nhiệt đột ngột có thể dẫn đến sự suy giảm oxy hòa tan trong suốt cột nước. Hiện tượng này là nguyên nhân gây tử vong nghiêm trọng của cá cả bên trong và bên ngoài lồng.
Chất thải có thể tích lũy bên dưới lồng và gây ra sự suy giảm chất lượng trầm tích. Đây là sự không mong muốn về mặt môi trường, nhưng nó cũng có thể có tác động tiêu cực đến cá trong lồng. Chất lượng trầm tích ở các khu vực lồng có thể được bảo vệ bằng cách di chuyển lồng theo chu kỳ ở khoảng cách ít nhất 300 ft đến vị trí chất lượng trầm tích chưa bị ảnh hưởng bởi lồng. Các quan sát về chất lượng trầm tích có thể được sử dụng để xác định khi nào cần di chuyển lồng, nhưng không có cách nào để đánh giá chất lượng trầm tích. Do đó, lồng có thể được di chuyển sau mỗi vụ của cá hoặc ở mức tối thiểu từ 6 đến 8 tháng. Chuyển vị trí của lồng sẽ ngăn ngừa trầm tích bên dưới lồng đi đến một giai đoạn suy giảm nghiêm trọng và cho phép chất lượng của nó cải thiện.
Không thể đảm bảo rằng cá sẽ không thoát khỏi lồng. Lồng phải có chất liệu chắc chắn và duy trì trong một điều kiện tốt để giảm thiểu khả năng lỗ hổng và rách mà qua đó cá có thể trốn thoát. Thật là đặc biệt quan trọng để sử dụng vật liệu làm lồng không bị ăn mòn, vì các lỗ hỏng có thể xuất hiện đột ngột và không có cảnh báo trước trong lồng làm bằng loại dây bị ăn mòn. Lồng nên được đặt ở các khu vực, nơi có ít nguy cơ va chạm với thuyền hoặc mảnh vỡ nổi và sóng mạnh không có khả năng gây hại cho chúng. Vị trí lồng ở vùng biển có lẽ cần sự chấp thuận từ Tổ chức bảo vệ bờ biển Hoa Kỳ, sự cho phép và trong phạm vi bao hàm từ Công binh Lục quân Hoa Kỳ. Lồng cũng nên được đặt xa các công trình xả thải của ngành công nghiệp, các nhà máy xử lý đô thị, hệ thống thu gom nước mưa, và các nguồn chất gây ô nhiễm tiềm ẩn khác, hoặc ở các khu vực có tiềm năng gia tăng về tai nạn hoặc sự cố tràn.
Kho chứa thức ăn phải được theo BMP (Các phương pháp quản lý tốt nhất) số 7. Túi thức ăn và chất thải rắn phải được xử lý bằng các quy trình đề nghị ở BMP số 14. Sử dụng các thuốc trị liệu phải phù hợp với các điều kiện được liệt kê trong BMP số 11. Cá chết phải được xử lý theo BMP số 13. Nồng độ clorua và quản lý nước mặn được xem xét tại BMP 16.